KỶ NIỆM DƯỚI MÁI TRƯỜNG
Ba năm về trước ngày tôi đến
Cũng lối này đây suýt lạc đường
Hỏi thăm em nhỏ người phố huyện
Em chỉ cho tôi lối đến trường.
Đây con đường nhỏ lối năm xưa
Tôi đi học về trong sớm trưa
Bãi cỏ non xanh tươi nắng ấm
Đồng lúa rì rào theo gió đưa.
Hỡi con đường nhỏ qua xóm nhỏ
Hỡi con đường qua phố quen thân
Trong nắng đẹp hay trong mưa gió
Vẫn tháng ngày in dấu bàn chân.
*
Quên sao được những tuần lao động
Lấy nứa tre xây dựng lớp trường
Những khuôn mặt ửng hồng dưới nắng
Mắt mang theo hình ảnh quê hương.
Mái lá nhà tre đây lớp tôi
Ba gian lộng gió giản đơn thôi
Cây bàng xòe tán che đầu lớp
Rộn tiếng chim ca, tiếng nói cười.
Tôi thấy trong lòng mình xúc động
Theo âm vang tiếng trống vào giờ
Những bài học tràn đầy sức sống
Về quê hương, đất nước, ước mơ.
Nhớ dáng đứng thầy cô lên lớp
Tấm bảng đen nét phấn trắng in
Mỗi bài giảng, mỗi dòng chữ viết
Nâng tầm nhìn, trí tuệ ta lên.
Quên sao được những đêm học trọ
Sao long lanh thắp sáng bầu trời
Ngân Hà một giải mây xa thẳm
Tôi vẫn học cùng các bạn tôi.
*
Ngày mai tôi phải xa tất cả
Xa mái trường che chở nắng mưa
Xa con đường đến trường nho nhỏ
Xa bạn bè học trọ sớm trưa.
Ngày mai tôi bước vào cuộc sống
Như cánh chim bay khắp mọi miền
Đâu tổ quốc cần đi xây dựng
Tôi sẵn sàng dâng tuổi thanh niên.
Con chim đi biết tìm về tổ
Xa trường tôi nhớ Hạ Hòa ơi!
Nơi chắp cánh ước mơ rộng mở
Để hôm nay vững bước vào đời.
Trang giấy nhỏ viết dòng lưu niệm
Tôi ra đi gửi lại tình tôi
Như con suối nhỏ về sông biển
Trên đường đi in bóng mây trời…
Hạ Hòa, tháng 5/1964.
KHÁT VỌNG TUỔI XUÂN
Tôi muốn như áng mây
Giữa trời cao tươi thắm
Để những ánh sao xa thẳm
Mặt trời rực rỡ ban mai
Ngày tháng từ phương xa tới
Chiếu soi để hiểu lòng tôi
Tôi muốn như viên ngọc nhỏ
Trong lòng dòng suối trong xanh
Để nước tháng ngày mài rửa
Cho tôi sáng đẹp long lanh
Tôi muốn như con chim nhỏ
Tung bay khắp bốn phương trời
Cất tiếng ngân vang theo gió
Tin yêu khát vọng con người
Tôi muốn như cây mở lá
Hiên ngang đứng giữa đỉnh đồi
Năm tháng đương đầu bão tố
Vươn lên chào đón mặt trời
Cuộc sống ơi! Tôi muốn yêu người
Tuổi thanh xuân tràn đầy khát vọng
Hiểu lẽ sống bước vào cuộc sống
Lửa nhiệt tình sưởi ấm trái tim
Tuổi thanh xuân khát vọng niềm tin
Tìm lẽ sống tình yêu đẹp nhất
Để mọi người trên trái đất
Có quyền bình đẳng tự do.
Tháng 9 năm 1964
GẶP THẦY GIÁO CŨ
Đã qua mấy chục năm rồi
Thầy xưa, trò cũ vẫn ngồi bên nhau.
Thương thầy bạc cả mái đầu,
Mắt nhòa sương nắng, thấm sâu nỗi buồn.
Về hưu sống cảnh nông thôn,
Ngôi nhà nho nhỏ, mảnh vườn con con.
Bước gầy in dấu lối mòn,
Bóng chiều đổ xuống, hoàng hôn sập về.
Xạc xào gió động cành tre,
Vẳng nghe tiếng cuốc vụng về trời xa.
Thời trai trẻ thấm thoát qua,
Đức tài truyền lại, tuổi già về hưu.
Bạn đồng niên chẳng còn nhiều,
Phương trời cách trở đôi điều tâm tư
Học trò ngày trước bây giờ,
Có người sống cảnh ô tô, nhà lầu.
Bạc tiền, quyền chức tìm nhau,
Nhà thầy xóm vắng ngõ sâu ai vào?
Có người khuất bóng năm nào,
Chiến trường nấm mộ rì rào gió sương.
Có người mang nặng vết thương,
Vẫn còn vững bước trên đường ước mơ.
Thành tiến sĩ, thành nhà thơ,
Ai người qua lại sớm trưa thăm thầy?
Tìm trong hơi ấm bàn tay,
Thầy trò ôn lại những ngày cách xa,
Bảng in nét chữ chẳng nhòa,
Liệu bao bụi phấn rơi qua cuộc đời.
Thầy luôn giữ nghiệp làm người,
Đạo thầy trò có biển trời bao dung.
Tháng 11-1990.
VỀ THĂM TRƯỜNG CŨ
Kính tặng trường Hạ Hòa kỷ niệm 50 năm thành lập
Tôi về thăm trường cũ
Năm mươi năm rồi nỗi nhớ không vơi
Hạ Hòa trong kí ức đời tôi
Tuổi học trò mười lăm mười tám
“Đáng sống bao nhiêu một ngày vì cách mạng”(1)
” Đời người chỉ sống một lần thôi”(2)
Nhớ những ngày cùng bạn bè tôi
Chắp cánh đến trường trên đường phố huyện
Mặt nước Ao Châu bức tranh thể hiện
Sơn thủy hữu tình lấp lánh gương soi
Mấy ngôi nhà tre lá bên đồi
Trường cấp ba Hạ Hòa ngày ấy
Năm sáu tư phượng hồng rực cháy
Tôi xa trường mang ” Khát vọng tuổi xuân”
Bạn khóa tôi người hăng hái tòng quân
Người vào nơi giảng đường đại học
Cháy bỏng trong tim điều mơ ước
Vì nhân dân, Tổ quốc quên mình
***
Trọn cuộc đời cống hiến hi sinh
Sau năm mươi năm về thăm trường cũ
Bao đổi thay biến động trong đời
Bạn khóa tôi tầm tuổi bảy mươi
Nhiều người đã về nơi thiên cổ
Người trải qua chiến trường máu lửa
Về đời thường thương tật còn đau
Mỗi người riêng cảnh ngộ gặp nhau
Ngờ ngợ nét xưa mới nhận thầy, nhận bạn
Qua thăng trầm bao nhiêu năm tháng
Gương mặt nào cũng dọc nếp nhăn
***
Tôi đã sống những ngày Khát vọng tuổi xuân
Nay đến độ răng long tóc bạc
Trái tim vang lời thơ, khúc nhạc
Nhớ về trường
Nhớ thầy, bạn khóa đầu tiên.
Tháng 9/2011
Ghi chú:
(1) Bài thơ của nhà thơ Lưu Trùng Dương.
(2) Câu nói nổi tiếng của nhân vật Paven trong tiểu thuyết ” Thép đã tôi thế đấy”
(3) Bài thơ viết lúc sắp ra trường